Mình là dân ngoại đạo,ko phải dân văn nhưng cứ mỗi khi sắp đến rằm Trung
thu lại rất nhớ một nhà thơ trong văn đàn Việt Nam đầu thế kỷ 20, được
cô giáo dạy hồi lớp 8. Đó là Thi sĩ Tản Đà với những dòng thơ lãng mạn,
rất phóng khoáng nhưng đầy tâm sự thời thế.
Sống chưa được nửa
chặng đường,nhưng chứng kiến,nghe thấy nhiều việc buồn cho bạn bè,người
thân, đồng nghiệp thấy cuộc đời cũng lắm bất công quá! Đôi lúc chỉ thích
rủ chồng con về quê ở ẩn,trồng hoa, nuôi gà với bố mẹ chồng thôi.Tự hỏi mình đã già trước tuổi rồi ư?hay là bị gì nhỉ? hic
Muốn Làm Thằng Cuội- Tản Đà
Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi!
Trần thế em nay chán nửa rồi.
Cung Quế đã ai ngồi đó chửa?
Cành đa xin chị nhắc lên chơi.
Có bầu có bạn, can chi tủi,
Cùng gió cùng mây, thế mới vui.
Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám,
Tựa nhau trông xuống thế gian, cười
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét